Một lần khi ngày đã muộn
và tia nắng cuối chiếu song song
với mặt dòng sông tôi đứng đợi em
nghe tiếng chuông vọng xuống
từ một ngọn đồi xa theo cơn gió
đi qua những cánh đồng đi qua
vài hạt mưa không bao giờ chạm đất
đi qua tôi về mặt trời đỏ rực
vào khoảng không mênh mông
vào cái bóng đang chờ
tiễn một người tôi không bao giờ
biết người có thể đã qua đời đêm qua
dưới ánh sao của nhiều năm về trước
và tôi biết đó cũng là tiếng chuông
sẽ tiễn tôi vào một ngày nào đó
khi tia sáng đang trên đường đã tới
và bóng tối sẽ không còn đáng sợ