Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Tiếng chuông của một chiều” – Nguyễn Huy Hoàng

Một lần khi ngày đã muộn
và tia nắng cuối chiếu song song
với mặt dòng sông tôi đứng đợi em
nghe tiếng chuông vọng xuống
từ một ngọn đồi xa theo cơn gió
đi qua những cánh đồng đi qua
vài hạt mưa không bao giờ chạm đất
đi qua tôi về mặt trời đỏ rực
vào khoảng không mênh mông
vào cái bóng đang chờ
tiễn một người tôi không bao giờ
biết người có thể đã qua đời đêm qua
dưới ánh sao của nhiều năm về trước
và tôi biết đó cũng là tiếng chuông
sẽ tiễn tôi vào một ngày nào đó
khi tia sáng đang trên đường đã tới
và bóng tối sẽ không còn đáng sợ

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on May 22, 2017 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: