Sau khi vợ của ông qua đời
hàng xóm của tôi bắt đầu chạy
sáng nào ông cũng vẫy tay chào
khi tôi pha cà phê sau cửa sổ
không gì thay đổi trong lúc ông đi
và ông về khi mặt trời lặn
có lần ông nói rằng nếu chạy đủ nhanh
thì nỗi cô đơn sẽ không đuổi kịp
đó là mùa xuân và ông vẫy tay chào
một buổi sáng người ta tìm thấy ông
ở bên mộ người vợ với đôi giày mòn vẹt
trong khi tuyết đang rơi thật chậm
những bông tuyết gần như đứng yên
những bông tuyết không bao giờ cô đơn
“Nếu ông chạy đủ nhanh…”