Bạn sẽ được chào đón một cách thật dịu dàng
sau khi lặng lẽ trôi qua dòng sông sáng rực—
đầu trước, hai tay chắp hình cánh chim trên ngực
nhẹ nhàng trông như thể chết chỉ là bạn đang
bay qua mình sang một bầu trời khác,
mái tóc chải gọn gàng ánh lên những sợi bạc,
và, không như chào đời, bạn mang một nụ cười
biết rằng sau tất cả đây là điểm dừng cuối—
bởi chính những thiên thần chắc hẳn từng bối rối
—chuyện gì không hiểu nổi đã xảy ra trên đời—
khi thấy triệu con người bị lôi chân vào trước,
những gương mặt tối đen úp xuống không thấy được,
tay vẫn với tới những điều sắp không còn là thật,
và, cuối cùng, móng tay, két bám đầy bùn đất.