Lawrence Joseph (1948–) là giáo sư hàm Tinnelly về luật tại Trường Luật Đại học St. John’s. Ông đã xuất bản sáu tập thơ và sống cùng vợ là họa sĩ Nancy Van Goethem ở New York City.
Vậy ta ở đâu? Cơn tuyết lở
hừng hực lao thẳng vào chúng ta—những cơ
thể rơi, vẫy vùng trong không trung—
cả khu phố dưới lớp bột xám dày—
trên mỗi màn hình. Tôi không biết
em đang ở đâu, tôi không biết mình
phải làm gì, tôi nghe thấy một người đàn ông nói;
người đàn ông nói ấy chính là tôi.
Năm nào? Cuộc chiến nào ở Tây Nam Á?
Khói từ não trẻ sơ sinh
trên ngọn lửa cháy từ bột phốt pho
hàng giờ sau khi chúng bị giết, những kẻ giết người
hân hoan trong nỗi kinh hoàng. Càng ghê tởm
thì càng tốt. Đến cái mức
một trăm ngàn người bị thảm sát
chỉ là một chi tiết. Những bong bóng tài sản và tín dụng
sắp vỡ. Quá nhiều ý thức
về quá nhiều thứ cùng lúc, một mớ các thì
và suy nghĩ song song, một chuỗi cảm giác
chồng lên một cảm xúc đột ngột
được cảm nhận và biết đến, những chuỗi sự kiện nhỏ
lặp đi và lặp lại vô tận, trong chiều sâu
của thời gian lặng tiếng. Vậy thì ta ở đâu?
Tai tôi xoay đi, như tai của một con thú. Tôi nghe.
Dù thích hay không, một bản sao số của bạn cũng đang ở ngoài kia.
Một nửa cặp tòa nhà kia của thành phố cũng không còn ở đó.
Ai ở đó khi chuyện ấy diễn ra, và ai là chứng nhân
của nó? Tên tướng nhà giàu tiến hành cuộc giao dịch heroin
ở Pakistan từ một chiếc điện thoại vệ tinh trong hang động.
Trên tầng cao nhất của Ngân hàng Dự trữ Liên bang
trong một văn phòng nhìn ra phố Tự do
nơi một thời là không gian của Tòa nhà phía Nam
Bộ trưởng Bộ Ngân khố thừa nhận
nó đã bị giết về mặt nhận thức.
Mười dãy nhà cách Nhà thờ Chúa Giêsu Biến hình,
ở mặt sau của một bức Madonna theo phong cách Byzantine—
có một vị Chúa, một vị Chúa phù hợp với tuồng kịch này
theo một ý nghĩa rất cụ thể. Lời em nói—
ký ức về một ký ức về một ký
ức còn được nhớ, màu của một ký ức, tím và đen.
Nguyệt thực trong đêm đông chí,
mặt trăng một sắc đỏ và đen và đồng.
Những con phố, bến cảng, ánh sáng, bầu trời.
Bầu trời buổi sáng xanh và không mây dữ dội và xanh.
Lawrence Joseph, “So Where Are We?” So Where Are We?: Poems (Farrar, Straus and Giroux, 2017). This poem was first published in Granta 116: Ten Years Later (Summer 2011) and was included in The Best American Poetry 2012 and The Best of the Best American Poetry (2013).
Copyright © 2017 by Lawrence Joseph | Nguyễn Huy Hoàng dịch.
Chào anh Hoàng. Em đã theo dõi những bài dịch của anh một thời gian rồi ạ, cơ mà rất ít bài e có thể hiểu được. Em chỉ vừa thích đọc thơ, dịch thơ, chép thơ gần đây thôi. Em rất muốn hiểu những bài thơ này nhưng k biết phải tiếp cận những bài thơ như thế này thế nào. Anh có thể viết cho em vài lơi khuyên hoặc phân tích một bài dịch/bài thơ nào đó được không ạ?
Em đọc thử bài này nhé.