Louise Glück (1943–) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1993, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 2014, và giải Nobel văn chương năm 2020.
Cớ sao trái đất giận dữ với bầu trời?
Nếu có một câu hỏi, liệu có câu trả lời?
Trên phố Dana, một cây dẻ gai.
Bao la, như cái cây của tuổi thơ tôi,
nhưng với một bạo lực tôi đã không sẵn sàng để thấy khi đó.
Tôi là một đứa trẻ như một ngón tay nhọn,
rồi một vụ nổ của bóng tối;
mẹ tôi chẳng thể làm gì được với tôi.
Thú vị, phải không,
cái ngôn ngữ bà dùng.
Cây dẻ chồm lên như một con thú.
Thất vọng, giận dữ, lòng kiêu hãnh bị tổn thương khủng khiếp
của tình yêu bị từ chối—tôi nhớ
mọc từ đất lên trời. Tôi nhớ
tôi có hai cha mẹ,
một cộc cằn, một vô hình. Người cha
mây che tội nghiệp, người làm việc
chỉ với bạc và vàng.
Louise Glück, “Copper Beech,” The Seven Ages (HarperCollins, 2001). This poem was first published in The New Yorker (November 1, 1999 Issue).
Copyright © 1999 by Louise Glück | Nguyễn Huy Hoàng dịch.