Boris Pasternak (1890–1960) là nhà thơ và nhà văn người Nga. Ông được trao giải Nobel văn chương năm 1958.
Tôi đã chết, nhưng em còn sống.
Và gió, rên rỉ và khóc than,
Lay cánh rừng và ngôi nhà gỗ.
Không phải từng cây thông
Mà tất cả, toàn bộ cây cối
Và tất tật khoảng cách vô biên,
Như những thân thuyền buồm
Trên vịnh tàu nước lặng.
Và đó không vì ngạo mạn
Hay vì giận dữ vu vơ,
Mà để tìm lời trong sầu thẳm
Cho em một khúc hát ru.
Boris Pasternak, “Ветер” (1953).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.