Rainer Maria Rilke là một trong những nhà thơ vĩ đại nhất viết bằng tiếng Đức của thế kỷ 20. Sinh năm 1875 ở Praha, ông xuất bản tập thơ đầu, Leben und Lieder, năm 1894. Phần lớn cuộc đời ông sống chu du ở các nước châu Âu, với Paris là nơi hoạt động chính trước khi ông phải ở lại Munich khi Thế chiến I nổ ra. Năm 1919 ông đến Thụy Sĩ, hoàn thành hai tác phẩm cuối, Die Sonette an Orpheus (1922) và Duineser Elegien (1923), trước khi qua đời vì bệnh máu trắng năm 1926.
Đóa hồng, đặt lên ngai, thời cổ đại
mi là một chiếc cốc với chiếc vành đơn giản.
Nhưng với chúng ta mi là bông hoa trọn vẹn, bất tận,
vật không thể nào cạn.
Trong phú quý của mi mi tỏa sáng như lớp cánh trên lớp cánh
trên một tấm thân từ không gì ngoài lộng lẫy;
song cùng lúc mỗi cánh hoa độc nhất của mi
là sự trốn tránh và khước từ mọi y phục.
Nhiều thế kỷ mùi hương của mi đã gọi đến chúng ta
những cái tên ngọt ngào nhất của nó;
đột nhiên nó thoảng trong không khí như vinh quang.
Song chúng ta vẫn không biết cách gọi tên, chúng ta đoán…
Và ký ức đi đến nó,
thứ chúng ta cầu từ những giờ đáp lại.
Rainer Maria Rilke, “II, 6,” Die Sonette an Orpheus (Insel-Verlag, 1923).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.