Charles Simic (1938–2023) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, và giải Wallace Stevens năm 2007.
Chúng tôi chưa bao giờ làm quen chính thức.
Tôi không biết họ có bao nhiêu người.
Nó giống như một đoàn tùy tùng bí mật
Các thiên thần và ác quỷ cây nhà lá vườn
Tất cả tôi đã từng gặp mặt trước đây
Và từ đó phần lớn đã quên.
Lúc nguy hiểm, họ trốn tiệt đi mất.
Tất cả họ đã biến mất đi đâu?
Tôi hỏi một tên cướp một đêm
Khi hắn kề dao vào cổ tôi,
Nhưng hắn cũng sợ phát khiếp,
Thả tôi đi không nói một lời.
Thật hoang mang làm sao, đáng sợ làm sao
Bị nhắc về nỗi cô độc của một người,
Như giở một cuốn sách trẻ con –
Vì chẳng có gì tốt hơn để làm – đọc về các vì sao,
Làm sao chúng có thể bỏ ra hàng thế kỷ
Đến với chúng ta trên một tia sáng.
Charles Simic, “My Noiseless Entourage,” My Noiseless Entourage (Houghton Mifflin Harcourt, 2005).
Copyright © 2005 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.