Percy Bysshe Shelley (1792–1822) là nhà thơ người Anh.
Tôi gặp một lữ khách từ một vùng đất cổ,
Người kể – “Hai chân đá đồ sộ và không thân
Đứng sững trong sa mạc…. Và trên cát, gần đó,
Đã nửa chìm một khuôn mặt vỡ nát, môi nhăn,
Và mày nhíu, và cái cười khinh bạc lạnh lùng
Cho thấy người điêu khắc hiểu rõ những dục vọng
Đã sống qua, in dấu trên những thứ vô hồn,
Cái bàn tay tạc chúng, và trái tim nuôi dưỡng;
Và trên bệ đá kia những chữ này được khắc:
Ta là Ozymandias, Vua của các Vua,
Hãy nhìn Công trạng ta đám Bề thế, và tuyệt vọng!
Không gì cạnh đó còn lại. Quanh đống điêu tàn
Của Phế tích khổng lồ, đơn độc và bẳng phẳng,
Trần trụi cát trải dài mãi đến tận vô biên.”
1817
Percy Bysshe Shelley, “Ozymandias,” Rosalind and Helen, A Modern Eclogue; With Other Poems (C. and J. Ollier, 1819).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.