François Villon (c. 1431–1463) là nhà thơ người Pháp.
Hãy nói ta nghe, bây giờ nàng ở đâu,
Flo-ra, người đẹp thành La Mã,
A-si-bi-át, và nàng Tai-i nữa,
Mỗi một người một vẻ hẳn không so;
Và Ê-cô, người ngồi ở bên bờ
Sông lặp tiếng mà người ta đã nói,
Với vẻ đẹp hơn người không đổi.
Nhưng đâu rồi những tuyết của năm xưa?
Ở đâu, nàng thông tuệ Ê-lô-i,
Vì nàng mà bị hoạn, thành tu sĩ,
Vì tình yêu chàng chịu đựng như thế,
Pi-e A-bê-la ở Xanh Đê-ni?
Và ở đâu nàng Vương hậu, sau khi
Lộ, đem sai người bỏ chàng ta vào túi,
Bu-ri-đan, rồi nhằm sông Xen thảy.
Nhưng đâu rồi những tuyết của năm xưa?
Nữ hoàng Blan-ca như đóa hoa ly,
Người với giọng của siren nàng hát,
Bét Chân To, A-li, và Be-trích,
Ê-rem-bua người cai trị cõi Mên,
Và Giăng, thiện nữ xứ Lo-gên,
Người quân Anh ở Ru-ăng thiêu sống;
Họ ở đâu, ôi Đức Mẹ Trinh Trắng?
Nhưng đâu rồi những tuyết của năm xưa?
Xin Quân vương, tuần tới đừng hỏi ta,
Họ ở đâu, hay cả năm sau nữa,
Điệp khúc này ta sẽ gửi chàng nhớ:
Nhưng đâu rồi những tuyết của năm xưa?
François Villon, “Ballade des dames du temps jadis” (1461).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.