Octavio Paz (1914–1998) là nhà thơ người Mexico. Ông được trao giải Miguel de Cervantes năm 1981, giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1982, và giải Nobel văn chương năm 1990.
Cả thế giới vừa vặn
trong mười bảy âm tiết:
ông trong túp lều này.
Thân cây và rơm rạ:
vào qua các khe nứt
chư Phật và côn trùng.
Tạo nên từ thinh không
giữa rừng thông và đá
bài thơ chảy tuôn ra.
Một sự đan xen giữa
các nguyên âm, phụ âm:
ngôi nhà của thế giới.
Xương của hàng thế kỷ,
nỗi buồn và đá, núi:
ở đây nhẹ như không.
Những điều tôi đang nói
chỉ vỏn vẹn ba dòng:
túp lều của thanh âm.
Octavio Paz, “Basho-An,” Árbol adentro (Seix Barral, 1987).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.