Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Nắng cuối ở Villa Ortúzar” – Jorge Luis Borges

Jorge Luis Borges (1899–1986) là một nhà văn và nhà thơ người Argentina, một nhân vật chủ chốt trong nền văn chương tiếng Tây Ban Nha với những tác phẩm đã trở thành điển phạm của châu Mỹ Latin trong thế kỷ XX. Sách của ông bắt đầu được dịch và xuất bản rộng rãi ở Mỹ và châu Âu sau khi ông được trao giải Prix International cùng Samuel Beckett năm 1961. Danh tiếng quốc tế của ông cũng được củng cố bởi các giải de Cervantes năm 1969 và giải Jerusalem năm 1971, bên cạnh sự bùng nổ của các nhà văn Mỹ Latin thuộc thế hệ sau trong những năm 1960 và 1970.

Nắng cuối ở Villa Ortúzar

Buổi chiều như của ngày Phán xét Cuối cùng.
Con phố là một vết thương hở trên bầu trời.
Tôi không biết sự sáng rực cháy ở đằng xa là thiên thần hay hoàng hôn.
Không dứt, như một cơn ác mộng, khoảng cách đè nặng lên tôi.
Một hàng rào kẽm gai giày vò chân trời.
Thế giới trở nên như một thứ vô dụng và bị vứt bỏ.
Trên trời là ngày, nhưng đêm đã rình rập trong các rãnh nước.
Mọi ánh sáng đều ở trong những bức tường xanh và trong tiếng ồn bầy thiếu nữ.
Tôi không biết xuất hiện qua hàng rào rỉ sét là cái cây hay một vị thần.
Rất nhiều xứ sở cùng lúc: nông thôn, bầu trời, ngoại ô.
Hôm nay tôi đã giàu những con phố, hoàng hôn sắc, và buổi chiều ngây hồn.
Xa khỏi đây tôi sẽ về lại sự nghèo khó của mình.

Jorge Luis Borges, “Último sol en Villa Ortúzaz,” Luna de enfrente (1925).

Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on April 13, 2024 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started