Octavio Paz (1914–1998) là nhà thơ người Mexico. Ông được trao giải Miguel de Cervantes năm 1981, giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1982, và giải Nobel văn chương năm 1990.
cho Roger Munier
Sinh ra trên mép gạch
ở một góc sân,
ngọn cỏ, chiến binh
chống không khí và ánh sáng,
bản thân là không khí và ánh sáng.
Sự sáng rõ mài sắc
thành những cái ghim can đảm,
sáp ngoan cường hóa thành sự trong suốt:
trên những cuống trong mờ,
những ngọc lục bảo chớp nhoáng.
Bông sương
mi phóng ra từ đá
như một câu cảm thán.
Vừa sinh ra,
mi đã một ngàn năm lẻ một phút,
mỗi ngày ngày đầu của thế giới.
Mi là một tẹo không khí
và một giọt nắng,
là một cái chớp mắt.
Mi nhảy múa và không di chuyển,
sự tĩnh lặng đung đưa
trong lòng bàn tay của gió.
Chùm giáo thủy tinh và những lấp lánh,
ý chí đất hóa thành những phản xạ,
ánh sáng hơn cỏ và hơn ánh sáng,
hơi thở có thể sờ thấy mà không động vào,
cơ thể bất thình lình của khoảnh khắc.
Giờ mở tràng hoa của nó,
buổi trưa bất động,
tôi viết trên một chiếc bàn, tôi ngưng,
tôi nghe thấy sự im lặng của gỗ,
tôi thấy tia chói xanh, thời gian hé.
Octavio Paz, “Verde noticia,” Obra poética II (1969-1998) (Fondo de Cultura Económica, 2004).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.