Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Tâm hồn có nhiều cô dâu” – Charles Simic

Charles Simic (1938–2023) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, và giải Wallace Stevens năm 2007.

Tâm hồn có nhiều cô dâu

Ở Ấn Độ tôi đặc biệt để ý
Đến một con ruồi trong một ngôi đền,
Nó cho tôi cái cảm giác khác lạ,
Rằng có thể nào, chỉ là có thể nào,
Chúng tôi đã từng gặp nhau.

Có phải ở Mexico City?
Leo lên đôi cẳng vàng ệch, lấm máu
Của Chúa Kitô bị câu rút
Trong lúc đôi mắt mỗi lúc một mở to.
“Cầu Chúa đặt ông lên ngai cao nhất
Trong Vương quốc vô hình của Ngài,”
Một lão ăn xin mù nói với tôi bằng tiếng Anh.
Lão biết tôi đã thấy gì.

Ở quán rượu nơi Pancho Villa
Đã pằng pằng khẩu súng lục lên trần,
Trên mông trần một thần nữ khỏa thân
Bước khỏi hồ trong một bức tranh,
Và bây giờ đang trơ tráo bò lên
Một trong hai lỗ mũi của Đức Phật,
Người mà nụ cười đã càng bí hiểm hơn,
Càng thêm nheo mắt.

Charles Simic, “The Soul Has Many Brides,” Jackstraws (Houghton Mifflin Harcourt, 2000).

Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on June 15, 2024 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.