Octavio Paz (1914–1998) là nhà thơ người Mexico. Ông được trao giải Miguel de Cervantes năm 1981, giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1982, và giải Nobel văn chương năm 1990.
1
Hòn đá của các ngày
Mặt trời là thời gian;
thời gian, mặt trời đá;
đá, máu.
2
Buổi trưa
Ánh sáng không nhấp nháy,
thời gian làm rỗng mình khỏi các phút,
một con chim đứng lại trên không.
3
Sau đó
Ánh sáng ập xuống,
những cây cột thức giấc
và, không di chuyển, nhảy múa.
4
Mặt trời tròn
Thời gian trong suốt:
chúng ta thấy, nếu con chim vô hình,
màu sắc của khúc ca của nó.
5
Các bức phù điêu
Mưa, chân nhảy múa và tóc dài,
mắt cá chân sét cắn,
rơi xuống trong những tiếng trống:
ngô mở mắt và lớn lên.
6
Con rắn khắc trên một bức tường
Bức tường dưới nắng thở, rung động, phập phồng,
mảnh bầu trời sống và xăm:
con người uống nắng, là nước, là đất.
Và bên trên bao sự sống con rắn
mang một cái đầu giữa hai hàm răng:
các vị thần uống máu, ăn người.
Octavio Paz, “En Uxmal,” Piedras sueltas (1955).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.