Rainer Maria Rilke là một trong những nhà thơ vĩ đại nhất viết bằng tiếng Đức của thế kỷ 20. Sinh năm 1875 ở Praha, ông xuất bản tập thơ đầu, Leben und Lieder, năm 1894. Phần lớn cuộc đời ông sống chu du ở các nước châu Âu, với Paris là nơi hoạt động chính trước khi ông phải ở lại Munich khi Thế chiến I nổ ra. Năm 1919 ông đến Thụy Sĩ, hoàn thành hai tác phẩm cuối, Die Sonette an Orpheus (1922) và Duineser Elegien (1923), trước khi qua đời năm 1926.
Hãy nhìn những bông hoa, trung thành với những điều trần thế,
kẻ số phận từ bờ vực của số phận chúng ta cho vay, –
nhưng ai biết được! Nếu chúng tiếc sự héo tàn của chúng
thì chúng ta phải là nỗi tiếc nuối của chúng.
Mọi thứ muốn trôi. Chúng ta đi quanh như những kẻ bị dằn,
đặt mọi thứ lên mình, say sưa với sức nặng;
ôi với các thứ chúng ta là những người thầy rút cạn sức,
trong khi chúng ngập tràn một tuổi thơ vĩnh cửu.
Nếu một người đưa mình vào giấc ngủ gần gũi và ngủ
sâu với các thứ –: ôi, rất dễ dàng anh ta sẽ nổi lên
khác đi, vào một ngày khác, từ sâu chung.
Hoặc biết đâu anh ta sẽ ở lại; và chúng sẽ đâm hoa và ca ngợi
anh ta, kẻ cải, kẻ bây giờ giống đồng loại của chúng,
tất thảy các anh chị em thầm lặng trong gió của cánh đồng.
Rainer Maria Rilke, “II, 14,” Die Sonette an Orpheus (Insel-Verlag, 1923).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.