Louise Glück (1943–2023) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1993, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 2014, và giải Nobel văn chương năm 2020.
Một bầy chim rời khỏi sườn núi.
Đen trên buổi chiều xuân, vàng đồng vào đầu hè,
bay trên mặt hồ trống rỗng.
Vì sao chàng trai trẻ bất thình lình bối rối,
sự chú ý vuột khỏi bạn đi cùng?
Trái tim anh không còn chia rẽ hoàn toàn; anh đang cố gắng nghĩ
làm sao nói điều này một cách thương cảm.
Giờ chúng ta nghe thấy giọng của những người khác, đi qua thư viện
về phía mái hiên, hiên nhà mùa hạ; chúng ta thấy họ
ngồi vị trí thường lệ trên những chiếc võng và ghế khác nhau,
những chiếc ghế gỗ trắng của căn nhà cũ, sắp xếp lại
những chiếc nệm sọc.
Quan trọng gì bầy chim đi đâu? Thậm chí quan trọng gì
chúng là loài chim gì?
Chúng rời khỏi đây, đấy là mấu chốt,
đầu tiên là thân xác chúng, rồi những tiếng hú buồn.
Và từ thời khắc đó, thôi tồn tại đối với chúng ta.
Anh phải học cách nghĩ về dục vọng của chúng ta như thế.
Mỗi nụ hôn đều là thật, rồi
mỗi nụ hôn biến khỏi mặt trái đất.
Louise Glück, “Parable of Flight,” Meadowlands (Ecco Press, 1996).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.