Rainer Maria Rilke là một trong những nhà thơ vĩ đại nhất viết bằng tiếng Đức của thế kỷ 20. Sinh năm 1875 ở Praha, ông xuất bản tập thơ đầu, Leben und Lieder, năm 1894. Phần lớn cuộc đời ông sống chu du ở các nước châu Âu, với Paris là nơi hoạt động chính trước khi ông phải ở lại Munich khi Thế chiến I nổ ra. Năm 1919 ông đến Thụy Sĩ, hoàn thành hai tác phẩm cuối, Die Sonette an Orpheus (1922) và Duineser Elegien (1923), trước khi qua đời năm 1926.
Chiếc giường này chẳng giống một bờ biển ư,
một dải bờ biển, chúng ta nằm nơi đó?
Chẳng có gì chắc chắn, ngoài bầu ngực cao của em,
nhô lên những cảm giác của tôi trong chóng mặt.
Bởi màn đêm này, với bao thứ gào trong nó,
trong nó các loài thú gọi nhau và xé xác nhau,
nó chẳng xa lạ khiếp với chúng ta ư? Và làm sao:
cái chầm chậm dềnh lên bên ngoài, gọi là ngày,
chúng ta hiểu nó có hơn phần nào rõ?
Ta sẽ phải nằm đặt mình vào nhau như thế,
như những cánh hoa bao quanh nhị hoa:
bởi những thứ thù nghịch, chúng ở khắp nơi
và tích tụ và nhằm chúng ta lao tới.
Nhưng khi chúng ta ép vào nhau thật chặt,
để không nhìn thấy chung quanh nó tiến đến làm sao,
nó có thể từ em bứt ra, nó có thể từ tôi:
bởi chưng tâm hồn ta sống nhờ vào sự phản bội.
Rainer Maria Rilke, “Östliches Taglied,” Neue Gedichte (Insel-Verlag, 1907).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.