Adam Zagajewski (1945–2021) là nhà thơ, nhà văn, nhà tiểu luận người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 2004 và giải Heinrich Mann năm 2015.
Krakow
Vào tháng Hai những cây dương còn mảnh mai
hơn vào mùa hè, đông cứng. Gia đình tôi
ly tán khắp mặt đất, dưới lòng đất,
ở các nước khác nhau, những bài thơ, bức vẽ.
Trưa, tôi ở Quảng trường Na Groblach.
Ngày trước thỉnh thoảng tôi đến đây
thăm dì và chú (một phần vì nghĩa vụ).
Họ đã thôi phàn nàn về số phận
hay chế độ, nhưng mặt họ trông giống như
một cửa hàng đồ cũ trống rỗng.
Bây giờ người khác sống trong căn hộ ấy,
những người lạ, mùi của một cuộc sống khác.
Một khách sạn mới đã được xây gần đó,
phòng ốc sáng sủa, bữa sáng chắc hẳn là comme il faut,
nước ép, cà phê và bánh mì nướng, kính, bê tông,
sự lãng quên – và thình lình, tôi không biết vì sao,
một khoảnh khắc của niềm vui xuyên thấu.
Adam Zagajewski, “New Hotel,” Unseen Hand, trans. Clare Cavanagh (Farrar, Straus and Giroux, 2011).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.