Octavio Paz (1914–1998) là nhà thơ người Mexico. Ông được trao giải Miguel de Cervantes năm 1981, giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1982, và giải Nobel văn chương năm 1990.
cho Ivar và Astrid
Có một ngôi nhà gỗ
trên đồng bằng Oklahoma.
Hằng đêm ngôi nhà biến thành
một hòn đảo biển Baltic,
tảng đá từ bầu trời của cổ tích.
Đánh bóng bởi những cái nhìn của Astrid,
thắp sáng bởi giọng Ivar,
tảng đá chầm chậm xoay trong bóng tối:
là một bông hướng dương và nó cháy.
Một con mèo,
đến từ Sao Thổ,
xuyên qua bức tường và biến mất
giữa các trang của một cuốn sách.
Cỏ đã biến thành đêm,
đêm đã biến thành cát,
cát đã biến thành nước.
Đoạn
Ivar và Astrid dựng lên các kiến trúc
– những lập phương tiếng vọng, những hình dạng không trọng lượng –
một số gọi là những bài thơ,
số khác những bức vẽ, số khác những cuộc trò chuyện
với những người bạn từ Málaga, México
và những hành tinh khác.
Những hình dạng đó
đi và không có chân,
nhìn và không có mắt,
nói và không có miệng.
Bông hướng dương
xoay và không di chuyển,
hòn đảo
sáng lên rồi tắt,
tảng đá
nở hoa,
đêm khép lại,
bầu trời mở ra.
Bình minh
làm ướt mí mắt của đồng bằng.
Octavio Paz, “La casa giratoria,” Árbol adentro (Seix Barral, 1987).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.