Charles Simic (1938–2023) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, và giải Wallace Stevens năm 2007.
Ngài đã chải đầu mình cẩn thận,
Thẩm phán, bằng một chiếc lược răng nhỏ
Mà ngài đã khéo léo giấu đi
Trước khi bước vào
Trong sự uy nghi của bộ áo choàng đen.
Chiếc lược nhét vào một chiếc mùi xoa
Mùi chiết xuất từ những bông hồng chết –
Trong lúc ngài ngồi lên chỗ ghế cao
Nghiêm khắc nhìn từng bị cáo
Trong sự yên lặng của phòng xử vắng.
Những sợi tóc xoăn, đen trên lược
Không rụng từ mái đầu bạc của ngài.
Một chị tạp vụ đã lấy nó chải đầu
Trong khi ngài gà gật trong văn phòng
Áo nửa phanh ra vì cái nóng.
Chiếc lược đen trong túi trước trái tim,
Ngài cảm thấy nó run rẩy như trái tim chúng tôi
Khi chúng sửa soạn để tạo ra âm nhạc
Chỉ thiếu có tờ giấy mà ngài đang ký,
Có vẻ là thế, với đôi mắt nhắm.
Charles Simic, “At the Night Court,” Unending Blues (Houghton Mifflin Harcourt, 1986).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.