Cesare Pavese sinh năm 1908 ở Santo Stefano Belbo thuộc tỉnh Cuneo, Ý. Sau một thời gian ngắn bị giam giữ vì các hoạt động chống phát xít năm 1935, ông làm việc cho nhà xuất bản Einaudi, dịch các tác giả tiếng Anh như Melville, Joyce và Faulkner, đồng thời làm thơ và viết một loạt tiểu thuyết, trong đó có La casa in collina, La bella estate, và La luna e i falò. Ông tự sát năm 1950.
Quá ư nhiều biển. Chúng tôi đã thấy đủ biển rồi.
Buổi tối, khi mặt nước nhạt nhòa trải dài
và mờ dần vào hư không, bạn tôi nhìn đăm đăm vào nó
và tôi nhìn vào anh đăm đăm, và chẳng ai nói gì.
Đêm ấy chúng tôi tìm được một chỗ ở đằng sau quán rượu,
tách biệt trong khói, và chúng tôi uống. Bạn tôi có những giấc mộng
(các giấc mộng hóa đơn điệu trong tiếng gầm của biển)
nơi mặt nước chỉ là tấm gương, giữa các hòn đảo,
của những ngọn đồi lốm đốm hoa dại và những thác nước.
Rượu anh như thế. Anh thấy mình, khi anh nhìn vào cốc,
nâng những ngọn đồi xanh lên cao hơn mặt biển.
Tôi thích những ngọn đồi, và tôi để anh nói về biển
bởi vì nước rất trong, còn trông thấy cả đá.
Tôi chỉ thấy những ngọn đồi, chúng lấp đầy trời đất
bằng những đường sườn tự tin, bất kể xa gần.
Chỉ có điều những ngọn đồi của tôi thô ráp, những vạt nho
nhọc nhằn trên mặt đất cháy sém. Bạn tôi chấp nhận
nhưng vẫn muốn tô điểm chúng bằng hoa tươi và quả dại
để rồi lộ ra những cô gái cười, trần truồng hơn trái cây.
Chẳng cần: mộng cằn nhất của tôi cũng chẳng thiếu tiếng cười.
Nếu sớm mai chúng tôi lên đường tới những ngọn đồi ấy,
biết đâu chúng tôi sẽ gặp, trong những vườn nho kia,
mấy cô gái ngăm ngăm, làn da đen sạm vì nắng,
và, mở lời chào hỏi, nếm thử vài quả nho.
1933
Cesare Pavese, “Displaced People,” Disaffections: Complete Poems 1930-1950, trans. Geoffrey Brock (Copper Canyon Press, 2002).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.