Adam Zagajewski (1945–2021) là nhà thơ, nhà văn, nhà tiểu luận người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 2004 và giải Heinrich Mann năm 2015.
Các thi sĩ dựng nhà cho chúng ta – mà chính họ
không thể sống trong đó
(Norwid ở trại tế bần, Hölderlin trong một tòa tháp).
Lúc rạng đông, sương mù bao phủ khu rừng,
cuộc hành trình, tiếng gà trống khàn khàn,
các bệnh viện đóng, những tín hiệu không rõ.
Trưa chúng tôi ngồi ở một quán cà phê ở quảng trường,
chúng tôi ngắm bầu trời màu xanh
và màn hình laptop màu xanh;
chiếc máy bay viết ra bản tuyên ngôn của phi công
bằng chữ trắng, rõ ràng,
hoàn toàn dễ đọc đối với người viễn thị.
Xanh là một màu háo hức
hứa hẹn những sự kiện lớn lao,
rồi ngồi lại và đợi.
Một đám mây chì đang kéo lại gần,
những con bồ câu sợ hãi bay lên
vụng về vào không trung.
Bão và mưa đá tụ lại
trên những con phố, những quảng trường tối tăm,
nhưng ánh sáng không tắt.
Các thi sĩ, vô hình như những người thợ mỏ,
ẩn trong những chiếc hầm,
họ dựng nhà cho chúng ta:
họ xây những căn phòng cao
có cửa sổ kiểu Venice,
những cung điện tráng lệ,
nhưng bản thân họ
không thể sống trong đó:
Norwid ở trại tế bần, Hölderlin trong một tòa tháp;
người phi công phản lực cô đơn
ngâm nga một khúc hát ru: hãy dậy nào, Trái Đất.
Adam Zagajewski, “Cloud,” Unseen Hand, trans. Clare Cavanagh (Farrar, Straus and Giroux, 2011).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.