Gottfried Benn (1886–1956) là nhà thơ người Đức.
Các anh chạm khắc, tạo hình: chiếc đục khéo léo
trong bàn tay dịu dàng mềm mại.
Tôi dộng trán tôi vào khối cẩm thạch
cho ra hình khối,
tay tôi lao động để kiếm bánh mì.
Tôi vẫn còn cách xa chính mình.
Nhưng tôi sẽ trở thành Tôi!
Tôi mang một kẻ sâu trong máu,
hắn kêu gào đòi thiên đường các vị thần
và trái đất con người đích thân hắn tạo ra.
Mẹ tôi là một phụ nữ nghèo,
các anh sẽ cười nếu trông thấy bà,
chúng tôi sống ở một nhô đất hẹp,
xây chòi ra ở cuối làng.
Tuổi trẻ của tôi giống như một cái vảy:
dưới nó một vết thương
hằng ngày rỉ máu.
Nó làm tôi biến dạng.
Tôi không cần ngủ.
Ăn chỉ cần đủ để không chết!
Cuộc đấu tranh không ngơi nghỉ
và thế giới tua tủa những mũi kiếm.
Mỗi mũi kiếm đều thèm khát trái tim tôi.
Mỗi mũi kiếm tôi sẽ phải, tay không,
nung chảy trong máu của mình.
Gottfried Benn, “Der junge Hebbel,” Söhne (A. R. Meyer Verlag, 1913).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.