Paul Celan (1920–1970) là nhà thơ, dịch giả người Rumani. Viết chủ yếu bằng tiếng Đức, ông trở thành một trong những nhà thơ lớn nhất thời hậu Thế chiến thứ II của ngôn ngữ này.
Phía trên, vô thanh, các
kẻ du hành: kền kền và sao.
Phía dưới, sau mọi thứ, chúng ta,
số lượng mười, dân tộc cát. Thời gian,
làm sao lại không, nó có
cho cả chúng ta một giờ, ở đây,
nơi thành phố cát.
(Hãy kể về những cái giếng, hãy kể
về cái vòng giếng, bánh xe giếng, về
các phòng giếng – hãy kể.
Hãy đếm và kể, cái đồng hồ,
cả cái này, chạy kiệt.
Nước: thật là
một từ. Chúng ta hiểu mi, sự sống.)
Kẻ lạ, không mời đến, từ đâu,
vị khách.
Y phục rỏ nước của ông ta.
Con mắt rỏ nước của ông ta.
(Hãy kể cho chúng tôi về giếng, về –
hãy đếm và kể.
Nước: thật là
một từ.)
Y-phục-và-mắt ông ta, ông ta đứng,
như chúng ta, đầy đêm, ông ta thể hiện
sự hiểu biết, bây giờ ông ta đếm,
như chúng ta, đến mười
và không hơn.
Phía trên, các
kẻ du hành
vẫn
không nghe thấy được.
Paul Celan, “Oben, geräuschlos,” Sprachgitter (S. Fischer Verlag, 1959).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.