Louise Glück (1943–2023) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1993, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 2014, và giải Nobel văn chương năm 2020.
Không xa ngôi nhà và kho,
người làm công đang đốt lá chết.
Chúng không tự biến mất;
bạn phải thúc chúng đi
như người làm công thúc đống lá đi mỗi năm
đến khi nó giải phóng một mùi khói vào không khí.
Và rồi, độ một giờ, nó thực sự sống động,
cháy đi như một thứ gì sống.
Khi khói tan, ngôi nhà an toàn.
Một người phụ nữ đứng ở phía sau,
gấp quần áo khô vào một cái giỏ liễu.
Vậy là xong cho một năm nữa,
cái chết nhường chỗ cho sự sống,
nhiều nhất có thể,
nhưng đốt nhà thì sẽ quá nhiều chỗ.
Mặt trời lặn. Bên kia đường,
người làm công đang quét tro nguội.
Thỉnh thoảng có chút tro thoát ra, trôi dạt vô hại trong gió.
Rồi không khí lắng lại.
Chỗ đám cháy, chỉ còn đất trống trong một vòng tròn các hòn đá.
Không gì giữa mặt đất và bóng tối.
Louise Glück, “Burning Leaves,” A Village Life (Farrar, Straus and Giroux, 2009).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.