Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Trở về” – Octavio Paz

Octavio Paz (1914–1998) là nhà thơ người Mexico. Ông được trao giải Miguel de Cervantes năm 1981, giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1982, và giải Nobel văn chương năm 1990.

Trở về

Em trải rộng dưới mắt tôi,
vùng đất của những cồn cát – thổ hoàng, sáng.
Gió đương đi tìm nước thôi dừng lại,
vùng đất của các nguồn nước và nhịp tim.
Mênh mông như màn đêm
em nằm gọn trong hõm bàn tay tôi.

Sau đó, cái lao-xuống-vực bất động
bên trong, bên ngoài chúng ta.
Tôi ăn bóng tối bằng mắt,
uống nước thời gian, uống đêm.
Rồi tôi chạm vào thân thể một thứ nhạc
nghe thấy bằng các đầu ngón tay.

Bên nhau, các con thuyền tối tăm
thả neo trong bóng tối,
cơ thể của chúng ta duỗi dài.
Tâm hồn chúng ta, được cởi thoát,
những ngọn đèn thả trôi
trên mặt nước đêm.

Cuối cùng, em mở mắt.
Em nhìn em, nhìn bởi đôi mắt tôi
và từ ánh mắt tôi em thấy mình:
như trái cây trên cỏ,
như hòn đá dưới ao,
em rơi vào chính mình.

Một thủy triều dâng lên trong tôi
và bằng một nắm đấm vô hình tôi đập
vào cánh cửa của mí mắt em:
cái chết của tôi, nó muốn gặp em,
cái chết của tôi, nó muốn gặp chính mình.
Tôi chôn mình trong ánh mắt em.

*

Qua các bình nguyên của đêm cơ thể chúng ta
trôi: chúng là thời gian đang cạn đi,
sự hiện diện tan biến trong một cái ôm,
nhưng chúng là bất tận, và chạm vào chúng,
ta tắm trong các dòng sông của nhịp tim,
ta trở về với sự bắt-đầu-lại vĩnh cửu.

Octavio Paz, “Regreso,” Árbol adentro (Seix Barral, 1987).

Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on July 18, 2025 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started