Louise Glück (1943–2023) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1993, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 2014, và giải Nobel văn chương năm 2020.
Không ai muốn làm nàng-thơ;
cuối cùng, ai cũng muốn làm Orpheus.
Được tái tạo một cách can trường
(từ hãi hùng và đau đớn)
và rồi đẹp đến choáng ngợp;
khôi phục, sau rốt,
không phải Eurydice, kẻ được khóc than,
mà linh hồn
nồng nhiệt của Orpheus, được làm hiện diện
không phải như một con người, mà
như tâm hồn thuần khiết được khiến ra
tách biệt, bất tử,
qua sự tự luyến bị đổi hướng.
Tôi đã tạo ra một cây đàn hạc từ tai họa
để làm bất diệt vẻ đẹp mối tình cuối của tôi.
Song nỗi thống khổ của tôi, có thế nào,
vẫn là cuộc vùng vẫy tìm hình thức
và những giấc mộng của tôi, nếu nói trắng ra,
không hẳn là mong muốn được nhớ đến
bằng mong muốn sống sót,
thứ, tôi tin, là mong muốn sâu thẳm nhất của con người.
Louise Glück, “Lute Song,” Vita Nova (Ecco Press, 1999).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.