Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Nữ hoàng” – Charles Simic

Charles Simic (1938–2023) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, và giải Wallace Stevens năm 2007.

Nữ hoàng

Em yêu dấu của tôi, em, kẻ dành các đêm
Tra tấn tôi
Bằng cách giơ tấm gương này đến tấm gương khác
Trước mặt tôi trong bóng tối,
Nếu có điều gì tôi biết nói hay làm hôm nay,
Tôi không xứng được ngợi ca vì nó,
Mà nợ ơn sự tinh vi trong những giày vò của em,
Sự bền gan của em trong việc giữ tôi thức.

Ấy thế nhưng, ai cho em cái quyền
Phát xét tôi trong nỗi khốn khổ?
Tâm hồn nào trắng như tuyết
Soạn danh sách bất tận những lỗi lầm
Em réo tôi nghe hằng đêm?
Cái vẻ em khoác lên khi tôi bảo em dừng
Sẽ khiến người ta tin
Em đã từng chung gối với một hoàng đế Trung Hoa.

Tôi thích nhất khi ta chẳng nói gì.
Khi ta nằm cạnh nhau
Như hai người tình đã thỏa cơn dục vọng.
Một lần nữa, ngày rạng.
Một con chim nhỏ trên cây đang trút hết nỗi lòng
Trước phép mầu của ánh sáng đang tới.
Thật đau đớn.
Vẻ đẹp của một đêm mất ngủ.

Charles Simic, “The Empress,” Master of Disguises (Houghton Mifflin Harcourt, 2010).

Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on September 19, 2025 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started