Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Chớm đông” – Boris Pasternak

Boris Pasternak (1890–1960) là nhà thơ và nhà văn người Nga. Ông được trao giải Nobel văn chương năm 1958.

Chớm đông

Cửa mở ra, trong căn bếp hơi nước
Theo không khí từ ngoài sân tràn vào,
Và mọi thứ bỗng trở nên xưa cũ,
Như trong những buổi tối thời còn thơ.

Tiết trời khô và tĩnh lặng. Ngoài cửa
Mùa đông đứng, cách độ năm bước chân
Ở lối vào, và ngượng ngùng, xấu hổ
Chẳng vào trong, cứ đứng lại tần ngần.

Mùa đông, mọi thứ lại như mới.
Tháng Mười một, vào khoảng không mịt mờ
Những cây liễu đi như đám người mù
Không gậy, không người dẫn.

Sông đóng băng, cây liễu đông cứng,
Và vắt ngang qua mặt băng trần,
Như một tấm gương đặt trên giá đỡ
Hiện ra mái vòm của bầu trời đen.

Trước mặt nó, nơi ngã tư khuất bóng,
Nơi đó đứng một cây bạch dương,
Trên tán cài một ngôi sao sáng,
Cái cây đứng soi mình trong gương.

Trong suy nghĩ âm thầm nó đoán
Rằng chứa đựng đầy những phép mầu
Là mùa đông nơi căn nhà xa nhất,
Giống như nó, nơi nó đứng trên cao.

Boris Pasternak, “Зазимки” (1941).

Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on December 20, 2025 by in Thơ and tagged .

Navigation

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started