Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Người biến mất” – Charles Simic

Simic.jpg

Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông nguyên là biên tập viên thơ của tờ Paris Review và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.

Người biến mất

Bây giờ trời đã ấm để tối ra hiên ngồi,
Có người bỗng nhớ về một người hàng xóm,
Dẫu đã hơn ba mươi năm
Từ khi bà ra ngoài đi dạo sau bữa tối
Và không về nữa với chồng và con.

Hiện tại chẳng còn ai nhớ nhiều về bà,
Ngoại trừ cách bà cười và bỗng nhiên tư lự
Mà không chịu nói sao, khi người ta hỏi,
Như thể bà vốn mang theo mình một bí mật,
Hoặc đau lòng rằng bà chẳng có.

Charles Simic, “The One Who Disappeared,” Scribbled in the Dark (HarperCollins, 2017). This poem was first published in The New Yorker (April 7, 2014 Issue).

Copyright © 2014 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on July 16, 2018 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started