
Octavio Paz (1914–1998) là nhà thơ người Mexico. Ông được trao giải Miguel de Cervantes năm 1981, giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1982, và giải Nobel văn chương năm 1990.
Ngày ngập ngừng giữa đi và ở lại,
phải lòng với sự trong suốt của chính mình.
Buổi chiều hình tròn giờ là một cái vịnh:
thế giới đung đưa trong tĩnh lặng.
Mọi thứ thấy rõ và mọi thứ khó nắm bắt,
mọi thứ gần gũi và mọi thứ không thể chạm.
Các trang giấy, sách, cốc, bút chì
nghỉ trong bóng của những cái tên mình.
Nhịp đập của thời gian trên thái dương lặp lại
cùng một âm tiết ương ngạnh của máu.
Ánh sáng biến bức tường thờ ơ
thành một rạp hát ma của những phản chiếu.
Ở giữa một con mắt tôi phát hiện ra mình;
nó không nhìn tôi, tôi nhìn tôi trong cái nhìn của nó.
Khoảnh khắc biến tan. Bất động,
tôi ở lại và tôi đi: tôi là một khoảng dừng.
Octavio Paz, “Entre irse y quedarse,” Árbol adentro, 1976-1987 (Seix Barral, 1987).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.