Czesław Miłosz (1911–2004) là nhà văn, nhà thơ, và dịch giả người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1978 và giải Nobel văn chương năm 1980.
VỀ SỰ CẦN VẠCH RA BIÊN GIỚI
Khốn nạn và dối trá là biển.
LÝ DO ĐỂ BẤT NGỜ
Chúa tể của những nguyên tố nào đã cho chúng ta những khúc hát để ca ngợi sự ra đời?
THEO HERACLITUS
Ngọn lửa trường tồn, thước đo của mọi thứ, như thước đo của của cải là tiền.
PHONG CẢNH
Những cánh rừng vô biên rỏ giọt mật ong rừng.
NGÔN NGỮ
Vũ trụ, tức nỗi đau, gào thét trong tôi bằng ngôn ngữ của quỷ dữ.
KHẨN CẦU
Xin che chở chúng tôi khỏi sự im lặng của thiên hà.
PHÒNG KHI
Khi tôi nguyền rủa Số phận, đó không phải là tôi, mà là Trái đất trong tôi.
TỪ KHO CÁC NGUYÊN TẮC PYTHAGORAS
Khi đã rời quê hương, đừng nhìn lại, các Erinys đang ở phía sau mi.
GIẢ THUYẾT
Cô nói, nếu anh viết bằng tiếng Ba Lan để trừng phạt bản thân vì những tội lỗi của mình, anh sẽ được cứu rỗi.
CHÂN DUNG
Ông nhốt mình trong tháp, đọc các tác giả cổ đại, cho chim ăn trên sân thượng. Bởi vì đó là cách duy nhất ông có thể quên đi việc tìm hiểu bản thân mình.
SỰ AN ỦI
Bình tĩnh. Cả tội lỗi lẫn những việc làm tốt của anh sẽ lạc trong quên lãng.
DO UT DES
Anh cảm thấy biết ơn, nên anh không thể không tin vào Chúa.
CỘNG HÒA HOÀN HẢO
Từ sáng sớm, khi mặt trời vừa mới chiếu qua những hàng cây phong dày đặc, họ bước đi suy ngẫm về từ thiêng liêng: Là.
KẺ CÁM DỖ TRONG VƯỜN
Một cành cây trông bất động, lạnh lẽo và sống động.
SỰ HÒA HỢP
Bị tước đoạt. Và tại sao anh không nên bị tước đoạt?
Những người tốt hơn anh đã bị tước đoạt.
ĐIỂM YẾU HAY ĐIỂM MẠNH
Anh lúc nào cũng sẵn sàng quỳ gối!
Phải, tôi lúc nào cũng sẵn sàng quỳ gối.
ĐIỀU GÌ ĐI CÙNG CHÚNG TÔI
Suối trên núi, một cây cầu có lan can được ghi nhớ đến vết lồi nhỏ nhất trên vỏ.
ĐẰNG TÂY
Trên những ngọn đồi vàng rơm, bên biển xanh lạnh giá, những bụi sồi gai đen sì.
DÒNG CHỮ ĐỂ ĐẶT TRÊN BIA MỘ VÔ DANH Ở L.P.
Điều gì là nghi ngờ trong anh, thua cuộc, điều gì là niềm tin trong anh, chiến thắng.
BI KÝ
Anh, kẻ nghĩ về chúng tôi: họ chỉ sống trong ảo tưởng,
Hãy biết rằng chúng tôi, Dân tộc của Kinh Sách, sẽ không bao giờ diệt vong.
KÝ ỨC VÀ KÝ ỨC
Không biết. Không nhớ. Với một niềm hy vọng:
Rằng có ký ức bên kia sông Lethe, được chữa lành.
KẺ KÍNH CHÚA
Vậy là Chúa đã nghe lời cầu nguyện của tôi và cho tôi phạm tội lỗi trong vinh hiển của Ngài.
MỤC ĐÍCH TRONG ĐỜI
Ôi, che đậy nỗi xấu hổ của tôi bằng một bộ lễ phục đỏ thẫm!
THUỐC
Nếu không phải vì sự ghê tởm mùi da anh ta,
Có lẽ tôi đã nghĩ mình là một người tốt.
ƯỚC MUỐN
Không phải tôi muốn làm một vị thần hay anh hùng.
Chỉ biến thành một cái cây, lớn lên mãi mãi, không làm tổn thương ai.
NÚI
Cỏ ướt ngập đầu gối, những bụi mâm xôi trong khoảnh đất trống cao hơn người, mây trên sườn dốc, trong mây một cánh rừng đen. Và những người chăn cừu đi dép da thời trung cổ đang đi xuống khi chúng tôi đi lên.
NGƯỢC LẠI
Trên điêu tàn những mái nhà của họ mọc một cánh rừng non. Những đàn sói trở lại và một con gấu ngủ yên trong một bụi mâm xôi.
BUỔI SÁNG
Chúng ta tỉnh giấc mộng tôi không biết đã bao nhiêu ngàn năm.
Đại bàng lại bay trong nắng nhưng ý nghĩa không như trước.
BẮT LỚN
Trên bờ cá quẫy trong những tấm lưới căng của Simon, Giacôbê và Gioan. Trên cao, nhạn. Những cánh bướm. Những thánh đường.
LỊCH SỬ GIÁO HỘI
Suốt hai nghìn năm tôi đã cố hiểu xem Nó là gì.
Berkeley, 1978
Czesław Miłosz, “Notes,” Bells in Winter, trans. author and Lillian Vallee (Ecco Press, 1978).
Copyright © 1978 by Czesław Miłosz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.