Giorgos Seferis (1900–1971) là nhà thơ người Hy Lạp. Ông được trao giải Nobel văn chương năm 1963.
Không lan nhật quang, hoa violet, hay dạ hương lan;
làm sao anh nói chuyện được với người chết?
Người chết chỉ biết ngôn ngữ của hoa;
bởi vậy họ im lặng
họ đi và im lặng, chịu đựng và im lặng,
qua vùng đất của những giấc mơ, qua vùng đất của những giấc mơ.
Nếu tôi hát tôi sẽ gọi
và nếu tôi gọi –
những bông thanh anh ra lệnh im lặng
giơ bàn tay nhỏ bé của một đứa trẻ Ả Rập màu xanh
hay thậm chí bước chân của một con ngỗng trên không trung.
Thật đau đớn và khó khăn, người sống không đủ cho tôi
trước hết bởi họ không nói, và rồi
bởi tôi phải hỏi người chết mới có thể đi tiếp.
Chẳng còn cách nào khác: vừa lúc tôi ngủ thiếp đi
những người đồng hành cắt những sợi dây bạc
và chiếc túi gió trống rỗng.
Tôi đổ đầy nó và nó trống rỗng, tôi đổ đầy nó và nó trống rỗng;
tôi thức
như một con cá vàng bơi
trong những khe nứt của sét
và gió và hồng thủy và những xác người
và những bông thanh anh đóng như những mũi tên của số phận
xuống mặt đất không thể đã khát
rung chuyển bởi cái gật co giật,
như thể được chất lên một cỗ xe đẩy cổ xưa
lảo đảo trên những đường gập ghềnh, trên những viên đá cũ,
thanh anh, những bông lan nhật quang của người negro:
Làm sao tôi hiểu được tôn giáo này?
Điều đầu tiên Chúa tạo ra là tình yêu
rồi đến máu
và cơn khát máu
được khơi lên
bởi tinh dịch của cơ thể như bởi muối.
Điều đầu tiên Chúa làm là cuộc hành trình dài;
ngôi nhà ấy đang đợi
với làn khói xanh
với con chó già
chờ đợi sự trở về nhà để có thể chết đi.
Nhưng người chết phải dẫn đường cho tôi;
đó là những bông thanh anh ngăn không cho họ nói,
như những tầm sâu của biển hay nước trong ly.
Và những người đồng hành ở lại trong những cung điện của Circe:
Elpenor thân mến của ta ơi! Elpenor ngốc nghếch, tội nghiệp!
Hay là anh không nhìn thấy họ?
– “Giúp chúng tôi với!” –
trên sống núi đen kịt của Psara?
Transvaal, 14 tháng 1, 1942
George Seferis, “Stratis Thalassinos Among the Agapanthi,” George Seferis: Collected Poems – Revised Edition, trans. Edmund Keeley and Philip Sherrard (Princeton University Press, 1995).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.