Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Gửi một bạo chúa” – Joseph Brodsky

Joseph Brodsky sinh năm 1940 ở Leningrad và định cư ở Hoa Kỳ từ năm 1972 sau khi bị chính quyền Liên Xô trục xuất. Ông được trao giải phê bình của Hiệp hội Nhà Phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 1986 và giải Nobel văn chương năm 1987, sau đó được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1991 đến năm 1992. Ông qua đời ở New York City năm 1996.

Gửi một bạo chúa

Hắn từng đến đây: hồi còn chưa mặc quần lính –
khoác áo choàng dạ; kín kẽ, khom lưng.
Bằng cách bắt giữ những khách hàng quen
sau này mới xóa sổ văn hóa thế giới,
hắn trả thù (Thời gian, không phải những người đó)
vì sự nghèo khó, những chế nhạo, coi thường,
cà phê dở, sự buồn tẻ, và những trận chiến hồi đương
tuổi hai mươi mốt, hắn đã để thua mất.

Và Thời gian đã nuốt sự trả thù của hắn.
Quán giờ đông; nhiều tiếng cười vang,
đĩa phát. Nhưng trước khi bạn ngồi xuống bàn
bạn cảm thấy muốn nhìn lại quanh quất.
Nhựa và niken ở khắp nơi – mọi thứ không đúng;
những chiếc bánh có vị muối bromua.
Đôi khi, trước khi đóng cửa, hắn sẽ bước vào từ
một rạp hát, nhưng ẩn danh, không ai biết.

Khi hắn bước vào, tất cả sẽ đứng phắt
dậy. Một số vì nghĩa vụ, một số vì mừng vui.
Bằng một cái phẩy nhẹ bàn tay từ cổ tay
hắn trả lại sự ấm cúng cho buổi tối.
Hắn uống cốc cà phê của hắn – ngon hơn trước đó,
ngồi ghé trên ghế, cắn một cái bánh vòng,
ngon đến nỗi người chết sẽ phải thốt tiếng rên “ồ, vâng!”
nếu họ được hồi sinh về chốn cũ.

Joseph Brodsky, “Одному тирану” (1972).

Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on November 3, 2023 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started