Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
Người ta nói ông bị điếc – nhưng điều đó không đúng
những con quỷ của thính giác ông đã làm việc không mệt
và hồ nước chết chưa bao giờ ngủ trong những vỏ sò tai
otitis media rồi acuta
mang vào trong bộ máy nghe của ông
những tiếng xì xào những tiếng rít the thé
một tiếng ì ầm tiếng chim hoét chiếc chuông gỗ của rừng
ông đã lấy từ nó hết sức có thể – một khúc cao violin
lót bằng màu đen thẳm của những âm trầm
danh sách các bệnh tật dục vọng thất bại của ông
phong phú như ca ta lô các tác phẩm đã hoàn thành
tympano-labyrinthische Sklerose có lẽ lues
cuối cùng cái phải đến đã đến – sự tê liệt tột độ
những bàn tay câm đánh vào những hộp tối và những dây
đôi má phồng của các thiên thần tuyên bố sự im lặng
sốt phát ban hồi nhỏ sau này angina pectoris arteriosclerosis
trong Cavatina của tứ tấu opus 130
bạn có thể nghe thấy tiếng thở nông tim thắt lại khó thở
buông thả hay gây gổ với một khuôn mặt rỗ
ông uống quá mức và rẻ tiền – bia rượu của cánh xà ích
yếu đi vì bệnh lao gan không chịu thi đấu
chẳng có gì phải hối tiếc – các chủ nợ đã chết
các tình nhân các đầu bếp và các nữ bá tước cũng đã chết
các thân vương và các nhà bảo trợ – chân nến nức nở
như thể vẫn còn sống ông vay tiền chạy vạy
thiết lập mối liên lạc giữa trời và đất
nhưng trăng vẫn là trăng ngay cả khi không có bản sonata
Zbigniew Herbert, “Beethoven,” Report from the Besieged City and Other Poems, trans. John and Bogdana Carpenter (Ecco Press, 1985).
Copyright © 1983 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.