Anna Akhmatova sinh năm 1889 ở Odessa. Năm 1910 bà kết hôn với nhà thơ Nikolai Gumilev và cùng chồng và các nhà thơ như Osip Mandelstam và Sergey Gorodetsky lập nên trường phái thơ Acme. Năm 1912 bà xuất bản tập thơ đầu và chỉ trong chín năm bà cho ra đời thêm bốn tập thơ khác. Năm 1918 bà ly hôn với Gumilev và kết hôn với Vladimir Shileyko cho đến khi ly dị năm 1926, trong khi Gumilev bị Cheka hành quyết năm 1921. Bà có thêm một mối tình nữa với Nikolai Punin, người qua đời trong Gulag năm 1953. Thơ của Akhmatova bị chính quyền cấm xuất bản cho đến năm 1940, rồi một lần nữa sau khi Thế chiến II kết thúc. Hai tuyển tập thơ của bà được xuất bản trở lại vào các năm 1958 và 1961, nhưng phải đến năm 1987 tác phẩm vĩ đại của bà về cuộc Đại thanh trừng, Requiem (Cầu hồn), mới được xuất bản ở Liên Xô. Thay vì chọn cuộc sống lưu vong như nhiều nhà thơ cùng thời, bà ở lại Leningrad cho đến khi qua đời năm 1966.
Tưởng niệm N. V. N.
Có người nhìn vào đôi mắt dịu dàng,
Có người uống đến tia sáng bình minh,
Còn tôi, tôi nói chuyện suốt đêm
Với lương tâm không khuất của mình.
Tôi nói: “Ta đã mang gánh nặng bao năm
Của mi, chuyện này khỏi bàn cãi.”
Nhưng đối với nó, không có thời gian,
Và không gian cũng không tồn tại.
Và lại một buổi tối Maslenitsa đen.
Công viên âm u, vó ngựa đạp thong thả.
Và gió, đầy hạnh phúc và vui vẻ,
Bay xuống tôi từ vách đứng trên trời.
Và phía trên tôi, hai sừng và bình thản
Là nhân chứng… Ôi, tôi sẽ đến kia,
Dọc con đường xưa qua cánh cổng Kapriz,
Tới đám thiên nga và vùng nước chết.
3 tháng 11, 1935
Anna Akhmatova, “Одни глядятся в ласковые взоры” (1935).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.