Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Nỗi khốn khổ của con người” – Georg Trakl

Georg Trakl (1887–1914) là nhà thơ người Áo.

Nỗi khốn khổ của con người

Chiếc đồng hồ, trước mặt trời điểm năm –
Những kẻ cô đơn bị một nỗi hãi hùng đen tóm lấy,
Cây trơ trụi xào xạc trong khu vườn buổi tối.
Bên cửa sổ khuôn mặt của kẻ chết cựa mình.

Có lẽ, giờ này vẫn đứng yên.
Những hình ảnh xanh lắc lư trước những con mắt đục
Theo nhịp những con thuyền tròng trành trên sông.
Một đoàn các nữ tu lướt qua bến.

Dưới cây phỉ nhợt và mù các cô gái chơi,
Như những tình nhân bện nhau trong giấc ngủ.
Có lẽ, quanh xác chết đang hát những con ruồi,
Có lẽ một đứa trẻ cũng khóc trong bụng mẹ.

Chìm khỏi tay những bông cúc đỏ và xanh,
Miệng thiếu niên trượt đi khôn ngoan và kỳ lạ;
Và mí mắt chớp khẽ và hoang mang trong nỗi sợ;
Trong bóng tối sốt một mùi bánh mì lan.

Dường như, tiếng thét gớm ghiếc có thể nghe;
Xương lấp lánh xuyên qua các bức tường mục nát.
Một trái tim ác cười lớn trong những căn phòng đẹp;
Con chó chạy ngang qua một kẻ mơ.

Chìm đi trong bóng tối một quan tài rỗng.
Một căn phòng muốn sáng lên, bệch cho kẻ giết người.
Những đèn lồng vỡ vào cơn bão trong đêm.
Nguyệt quế điểm thái dương trắng kẻ cao quý.

Georg Trakl, “Menschliches Elend,” Gedichte (Kurt Wolff Verlag, 1913).

Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on January 15, 2024 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started