Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
Ông đứng ở ngưỡng cửa căn phòng nơi người cha đã khuất của ông nằm, quấn mình như một con tằm trong sự im lặng như sáp – và hét lên. Nó bắt đầu từ đó.
Ông bám vào tiếng gầm và trèo lên vì ông biết sự im lặng đồng nghĩa với cái chết. Nhịp của những đôi bốt đinh, tiếng vó ngựa trên cầu – chiếc quần xanh của một kỵ binh hussar. Tiếng trống vang rền khi những người lính hỏa mai tiến vào một đám mây khói – thanh kiếm bạc của một sĩ quan. Đại bác gầm vang, đất rên như trống – chiếc mũ shako hình tam giác của một thống soái.
Vì vậy, khi ông chết, những người lính trung thành của ông muốn ông leo lên thiên đường bằng chiếc thang huyên náo. Một trăm tháp chuông làm rung chuyển thị trấn. Thời điểm nó lắc đến gần bầu trời nhất, các pháo thủ khai hỏa. Nhưng họ không thể làm mẻ cái lớp men xanh đủ để có thể đút nguyên vị thống chế với thanh kiếm và chiếc shako hình tam giác của ông vào.
Giờ ông lại bong ra và rơi xuống mặt đất. Những người lính trung thành nhặt ông lên và một lần nữa bắn lên trời.
Zbigniew Herbert, “Life of a Warrior,” Selected Poems, trans. Czesław Miłosz and Peter Dale Scott (Penguin, 1968).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.