Georg Trakl (1887–1914) là nhà thơ người Áo.
Các quảng trường cổ im lìm đầy nắng.
Quay sâu trong sắc xanh và vàng
Các nữ tu hiền tất tả mơ màng
Dưới sự lặng im của những cây sồi bức.
Từ các nhà thờ thắp nến sáng nâu,
Ngó ra những hình ảnh thuần của cái chết.
Của các quân vương những tấm khiên đẹp.
Vương miện lung linh trong các nhà thờ.
Đàn ngựa chồm ra từ đài phun nước.
Những móng vuốt hoa đe dọa trên cây.
Những cậu bé thơ thẩn vì mộng chơi
Lặng lẽ chiều hôm bên đài phun nước.
Các thiếu nữ đứng ở bên cổng.
Thẹn thùng ngắm cuộc sống sắc màu.
Đôi môi ướt của họ run rẩy sao
Và họ đứng đợi chờ bên cổng.
Tiếng chuông nhà thờ rập rờn rung rinh,
Vọng nhịp bước và tiếng hô lính gác.
Trên thầm những kẻ lạ dỏng tai ngóng.
Trên cao xanh là tiếng đàn oóc-gan.
Các nhạc cụ sáng cất tiếng hát.
Qua những khung lá của khu vườn
Tiếng cười của những mỹ nữ rù rì ngân.
Những người mẹ trẻ lặng lẽ hát.
Bên những cửa sổ hoa bí mật thở
Mùi nhũ hương, hắc ín, tử đinh hương.
Những mí mắt mỏi ánh bạc lung linh
Qua những bông hoa bên những ô cửa sổ.
Georg Trakl, “Die schöne Stadt,” Gedichte (Kurt Wolff Verlag, 1913).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.