W. H. Auden sinh năm 1907 ở York và theo học Văn học Anh tại Christ Church, Đại học Oxford, nơi ông kết bạn với các nhà thơ Cecil Day-Lewis, Louis MacNeice, và Stephen Spender. Ông đến Mỹ năm 1939 và trở thành công dân Hoa Kỳ năm 1946. Auden được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1948, giải Bollingen năm 1953, và giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1956, và từ năm 1956 đến năm 1961 là Giáo sư về Thơ tại Đại học Oxford. Ông qua đời ở Vienna năm 1973.
Dẫu trời trong ôn hòa
Mỉm cười lại trên vùng đất danh dự của anh
Và các màu của nó quay lại, cơn bão đã thay đổi anh:
Anh sẽ không quên bao giờ
Cái bóng tối che mờ hy vọng, cơn lốc
Tiên đoán sự suy vi của anh.
Anh phải sống với kiến thức của mình.
Đằng sau, đằng xa, bên ngoài anh là những kẻ khác,
Trong những khoảng vắng không trăng anh chưa từng nghe đến,
Họ chắc chắn đã từng nghe về anh,
Các sinh vật không rõ về số lượng, giới tính:
Và họ không thích anh.
Anh đã làm gì họ?
Chẳng gì cả? Chẳng gì cả không phải là câu trả lời:
Anh sẽ đi đến chỗ tin – làm sao có thể đừng được? –
Rằng anh đã, anh đã làm gì đó;
Anh sẽ thấy bản thân ước có thể làm họ cười,
Anh sẽ mong có tình bạn của họ.
Sẽ không có sự yên bình.
Vậy thì hãy chống trả với lòng dũng cảm như anh có
Và mọi món tránh né phi nghĩa hiệp mà anh biết,
Làm rõ với lương tâm anh điều này:
Lý tưởng của họ, nếu có, giờ đây chẳng là gì đối với họ;
Họ ghét chỉ để cho có ghét.
1956
W. H. Auden, “There Will Be No Peace,” Homage to Clio (Random House, 1960).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.