Jorge Luis Borges (1899–1986) là một nhà văn và nhà thơ người Argentina, một nhân vật chủ chốt trong nền văn chương tiếng Tây Ban Nha với những tác phẩm đã trở thành điển phạm của châu Mỹ Latin trong thế kỷ XX. Sách của ông bắt đầu được dịch và xuất bản rộng rãi ở Mỹ và châu Âu sau khi ông được trao giải Prix International cùng Samuel Beckett năm 1961. Danh tiếng quốc tế của ông cũng được củng cố bởi các giải de Cervantes năm 1969 và giải Jerusalem năm 1971, bên cạnh sự bùng nổ của các nhà văn Mỹ Latin thuộc thế hệ sau trong những năm 1960 và 1970.
Dễ chịu, giọng của nước
đối với kẻ bị cát đen choáng ngợp,
dễ chịu, với bàn tay lõm
cẩm thạch tròn của cột,
dễ chịu, những mê cung tinh xảo của nước
giữa những cây chanh,
dễ chịu, âm nhạc của khúc zajal,
dễ chịu, tình yêu, và dễ chịu, lời cầu nguyện
gửi đến một Thượng đế đơn độc,
dễ chịu, bông hoa nhài.
Vô ích, thanh đoản kiếm
trước những mũi giáo dài của nhiều người,
vô ích, là kẻ giỏi nhất.
Dễ chịu, cảm giác hay linh cảm, vị vua đau buồn,
rằng những ngọt ngào của ngài là những lời tạm biệt,
rằng ngài sẽ bị khước từ chiếc chìa khóa,
rằng cây thập tự của kẻ ngoại đạo sẽ xóa đi vầng trăng,
rằng buổi chiều ngài nhìn là buổi chiều cuối.
Granada, 1976
Jorge Luis Borges, “Alhambra,” Historia de la noche (Emecé Editores, 1977).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.