Charles Simic (1938–2023) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, và giải Wallace Stevens năm 2007.
Họ đã gắn những giọt nước mắt của buổi tối lên các ô cửa sổ.
Ông tướng thì bận rộn với trang trại kiến trong đầu.
Các vị thánh trong mộ đang nghỉ, tất cả trừ một người là tù nhân của một minh tinh màn ảnh tóc đen.
Moses đeo râu giả, Lincoln cũng thế.
X tái hiện phương pháp thẩm vấn Socratic bằng cách chứng tỏ sự vô tri của trần nhà.
“Chúng đánh cắp cái bí mật của hộp diêm âm nhạc khỏi tôi rồi,” Adam tỉ tê.
“Con gà trống bự nhất thế giới sẽ làm tôi nổi tiếng,” Eva nói.
Ôi trần truồng chạy trên đồng cỏ đương tối dần sau khi tắm nước lạnh!
Trong căn lều trắng y tá đang biến nước thành rượu.
Về nhà mau, mây đen.
Charles Simic, “Relaxing in a Madhouse,” Walking the Black Cat (Houghton Mifflin Harcourt, 1996).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.