Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991.
Mùa thu này cây cối cuối cùng cũng tìm được sự yên bình. Chúng đứng mãi trong một màu xanh cứng, hơi khinh bỉ, không một vệt vàng hay hạt đỏ trên lá. Cỏ dày, đâm chắc vào da đất, không chút nào giống lông các con thú già. Những bông hồng nguyên vẹn xoay những hành tinh nóng của chúng quanh những con côn trùng bất động và mỏng manh như những mặt trăng.
Chỉ các tượng đài là sống qua mùa thu càng bi thảm hơn vì đó là mùa thu cuối. Các chân tượng mục nát thể hiện sự vô thường của những kẻ dựng nên các đế chế. Cánh thiên thần và mào của các đô đốc rụng xuống. Cái trán toác của một triết gia làm lộ ra sự trống rỗng đáng sợ của những chiếc bình vỡ. Nơi từng là ngón trỏ của nhà tiên tri giờ lơ lửng một con nhện nhỏ, bám vào một sợi tơ giăng.
Đôi tình nhân tóc bạc đi dạo dưới những tán cây vĩnh cửu dọc theo một con đường rải rác những ngón tay giòn của các vị thần và các caesar.
Zbigniew Herbert, “Impartial Autumn,” Elegy for the Departure and Other Poems, trans. Bogdana and John Carpenter (Ecco Press, 1999).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.