Tomas Tranströmer (1931–2015) là nhà thơ người Thụy Điển. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1990 và giải Nobel văn chương năm 2011.
Chúng tôi ở một bữa tiệc không yêu quý chúng tôi. Cuối cùng bữa tiệc để mặt nạ rơi và lộ nguyên hình: một sân đổi toa. Các bức tượng khổng lồ lạnh lẽo đứng trên các đường ray trong sương mù. Phấn nguệch ngoạc trên các cửa toa tàu.
Không nên nói ra, nhưng có nhiều bạo lực bị đè nén ở đây. Chính vì thế mà các chi tiết lại nặng nề đến vậy. Và vì thế mà khó nhìn thấy một thứ khác cũng ở đó: một đốm nắng phản chiếu đi qua tường nhà và lướt qua khu rừng không hay của những khuôn mặt nhấp nhoáng, một đoạn Kinh Thánh chưa bao giờ được chép: “Hãy đến cùng ta, bởi ta đầy mâu thuẫn giống như anh.”
Ngày mai tôi làm việc ở một thị trấn khác. Tôi lao tới đó qua cái giờ buổi sáng, nó là một ống trụ lớn màu xanh đen. Chòm Orion treo bên trên sương giá. Trẻ con đứng thành đám im lặng chờ xe buýt đến trường, những đứa trẻ không ai cầu nguyện cho. Ánh sáng mọc chậm như tóc chúng tôi.
Tomas Tranströmer, “Below Zero,” The Great Enigma: New Collected Poems, trans. Robin Fulton (New Directions, 2006).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.