W. H. Auden sinh năm 1907 ở York và theo học Văn học Anh tại Christ Church, Đại học Oxford, nơi ông kết bạn với các nhà thơ Cecil Day-Lewis, Louis MacNeice, và Stephen Spender. Ông đến Mỹ năm 1939 và trở thành công dân Hoa Kỳ năm 1946. Auden được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1948, giải Bollingen năm 1953, và giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1956, và từ năm 1956 đến năm 1961 là Giáo sư về Thơ tại Đại học Oxford. Ông qua đời ở Vienna năm 1973.
Tỉnh dậy vào Ngày thứ Bảy của Sáng thế,
Chúng thận trọng đánh hơi:
Cái mũi khó tính nhất trong số chúng thừa nhận
Gã kia không còn đó nữa rồi.
Động vật ăn cỏ, ký sinh trùng, thú săn mồi do thám,
Những đàn thiên di bay chóng và xa –
Không một dấu vết sự hiện diện của hắn: các hố trên mặt đất,
Các bãi biển phủ đầy tro.
Các đống đổ nát và rác kim loại đầy rẫy
Là những gì còn sót lại sau hắn ta
Kẻ mà ngày sinh vào ngày thứ Sáu đã biến hôm đó
Thành một khoảng giữa không cần.
Thật ra, gã đó chưa bao giờ thực sự có mùi
Giống như một sinh vật sống được:
Không sự duyên dáng, lời lẽ, hay khả năng giống như
Những kẻ sinh vào năm ngày trước.
Cuối cùng, quay trở lại một nền kinh tế tự nhiên,
Khi Sự Trâng tráo của Hắn đã biến mất,
Trông giống hệt như những ngày đầu tiên,
Ngày Thứ Bảy tiếp diễn,
Đẹp đẽ, hạnh phúc, vô nghĩa hoàn toàn…
Vang rền một tiếng súng cất
Xẻ toang Arcadia của chúng, cắt giữa chừng
Sự vô nghĩa của Ngày Sa bát.
Chúng nghĩ chúng đã được tạo ra vì ai cơ chứ?
Cái gã đó đã quay về,
Đầu óc đầy những máu me hơn chúng nhớ,
Giống thần thánh hơn chúng ngờ.
W. H. Auden, “The Sabbath,” Homage to Clio (Random House, 1960).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.