Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991.
Những cây sáo của người chăn cừu đã đi
vàng của những chiếc kèn trumpet Chủ nhật
những tiếng vọng xanh những cây kèn thợ săn
cả những cây vĩ cầm cũng đã đi mất –
chỉ còn lại chiếc trống
và chiếc trống vẫn tiếp tục đánh
đám rước lễ đám rước tang
những cảm xúc đơn giản đi theo nhịp
trên đôi chân cứng đờ
tay trống đánh
và ý nghĩ là một và một là lời nói
khi chiếc trống gọi vực thẳm
chúng ta mang theo những giẽ lúa hoặc bia mộ
bất cứ gì chiếc trống khôn ngoan báo trước
khi bước chân gõ vào lớp da của vỉa hè
bước đi kiêu ngạo của chúng ta sẽ biến đổi thế giới
thành duy một cuộc diễu hành một tiếng kêu
cuối cùng cả nhân loại bước đi
cuối cùng ai nấy đều chung bước
một miếng da cừu và hai cây dùi
đã đánh sập những tòa tháp và sự cô đơn
và sự im lặng bị chà đạp
và cái chết không đáng sợ ở tập thể
một cột bụi bên trên đám rước
biển ngoan ngoãn sẽ rẽ đôi
chúng ta sẽ đi xuống dưới sâu
đến các địa ngục rỗng và lên cao
để kiểm tra sự dối trá của thiên đường
và thoát khỏi nỗi sợ
cả đám rước sẽ biến thành cát
bị cơn gió chế giễu mang đi
và thế là tiếng vọng cuối cùng sẽ biến mất
trên thứ mốc bất tuân của trái đất
chỉ còn lại chiếc trống chiếc trống
nhà độc tài của âm nhạc bị đánh bại
Zbigniew Herbert, “Song of the Drum,” Elegy for the Departure and Other Poems, trans. Bogdana and John Carpenter (Ecco Press, 1999).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.