Nguyễn Huy Hoàng

"Và trái tim không chết khi người ta nghĩ nó phải chết"

“Buổi sáng mùa hè” – Charles Simic

Charles Simic (1938–2023) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, và giải Wallace Stevens năm 2007.

Buổi sáng mùa hè

Tôi thích nằm trên giường
Cả buổi sáng,
Chăn chiếc hất tung, ở trần,
Mắt nhắm, lắng nghe.

Ngoài kia chúng đang mở
Những cuốn sách vỡ lòng của chúng
Trong ngôi trường nhỏ
Của cánh đồng ngô.

Có cái mùi của cỏ khô bị ẩm,
Của ngựa, sự biếng nhác,
Bầu trời mùa hè và sự sống vĩnh hằng.

Tôi biết tất cả những nơi tối tăm
Mặt trời vẫn chưa chiếu tới,
Nơi con dế cuối cùng
Vừa mới lặng im; những tổ kiến
Nơi có tiếng như trời mưa;
Những con nhện ngủ xe những bộ váy cưới.

Tôi đi qua những ngôi nhà trại
Nơi những cái miệng bé hé ra để bú,
Những sân trại nơi một người đàn ông, cởi trần,
Rửa mặt và vai bằng một vòi nước,
Nơi đĩa bát bắt đầu lạch xạch trong bếp.

Cái cây tốt lành với giọng
Của một dòng suối trên núi
Nó biết các bước chân tôi.
Nó, cũng lặng im.

Tôi dừng lại và lắng nghe:
Ở đâu đó gần đó
Một hòn đá bẻ ngón tay,
Một hòn trở mình trong giấc ngủ.

Tôi nghe thấy một con bướm cựa mình
Trong một con sâu bướm,
Tôi nghe thấy bụi chuyện trò
Về cơn bão đêm qua.

Xa hơn, có ai đó
Thậm chí còn im lặng hơn
Đi qua ngọn cỏ
Mà không làm cong nó.

Và bất thình lình!
Giữa sự tĩnh lặng đó
Sống giản đơn trên trái đất này
Dường như là có thể.

Charles Simic, “Summer Morning,” What the Grass Says (Kayak Press, 1967).

Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Leave a comment

Information

This entry was posted on March 14, 2025 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

Design a site like this with WordPress.com
Get started