Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991.
Cha tôi thích đọc Anatole France
và hút thuốc Macedonia thượng phẩm
trong các đám mây xanh của hương thơm
ông nếm nụ cười trên đôi môi mỏng
và rồi trong những lần xa xưa ấy
khi ông ngồi cúi xuống một cuốn sách
tôi thường nói: cha tôi là Sinbad
đôi khi với chúng tôi ông cảm thấy đắng
thế rồi ông bỏ đi Trên một tấm thảm
trên bốn gió Chúng tôi lo lắng
chạy theo ông trên các tấm bản đồ
nhưng ông bị lạc mất Cuối cùng ông về
ông cởi bỏ cái mùi và xỏ dép vào
một lần nữa trong túi lọc xọc tiếng chìa
và ngày như những giọt nước giọt nặng
và thời gian trôi qua không thay đổi
một lần rèm được tháo xuống cho ngày lễ
ông bỏ đi qua cửa sổ và không về
tôi không biết ông có nhắm mắt lại vì buồn
hay ngoái đầu nhìn chúng tôi không
có lần trong một tạp chí nước ngoài
tôi trông thấy một tấm ảnh chụp ông
ông là thống đốc của một hòn đảo
nơi mọc những cây cọ và chủ nghĩa tự do
Zbigniew Herbert, “My Father,” trans. John and Bogdana Carpenter, Salmagundi, No. 121/122 (Winter-Spring 1999).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.