Charles Simic (1938–2023) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, và giải Wallace Stevens năm 2007.
Chỉ có cái đèn lồng tù mù
Để cho ông ta biết mình ở đâu
Và mỗi lần một ngọn núi
Những cái xác mới để chất lên
Để đưa họ đến bờ bên kia
Nơi còn có nhiều nữa
Tôi sẽ nói đến giờ ông đã bối rối
Chẳng biết bên nào là bên nào
Tôi sẽ nói nó chẳng quan trọng
Chẳng ai phàn nàn ông có
Túi của họ để lục
Trong một túi vỏ bánh mì trong túi khác cái xúc xích
Thi thoảng một tấm gương
Hay một cuốn sách mà ông ném
Qua mạn xuống dòng sông tối tăm
Chảy xiết và sâu và lạnh
Charles Simic, “Charon’s Cosmology,” Charon’s Cosmology (George Braziller, 1977).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.